Loading...
Thứ Sáu, 22/8/2025

Thỏ thẻ chuyện tuổi thơ: Tập 2 - Trò chơi của những trái tim nhỏ

Khi nhắc về tuổi thơ, thay vì nhớ đến những chương trình truyền hình hay những quyển truyện tranh mượn vội ở hiệu sách, mình sẽ nhớ đến khoảng sân nhỏ trước nhà và những khoảnh khắc nô đùa cùng lũ trẻ hàng xóm hơn. Nhảy dây, ô ăn quan, cá sấu lên bờ,... vô vàn trò chơi, nhưng có lẽ, nhảy lò cò mới là trò chơi để lại trong mình nhiều kỉ niệm khó quên nhất.

Để chơi nhảy lò cò, trước hết phải dùng phấn kẻ 7 ô vuông xen kẽ đơn và đôi, đánh dấu từ số 1 đến 7. Mỗi đứa chúng mình sẽ lần lượt cầm một viên sỏi hoặc một chiếc dép, ném vào ô vuông rồi nhảy từ đầu đến cuối rồi trở về vạch xuất phát. Nếu có ai mất thăng bằng, chạm vào vạch kẻ hoặc ngã khỏi ô sẽ thua cuộc. Có hôm trời nắng gắt, lòng bàn chân rát bỏng, vậy mà chẳng ai chịu nghỉ.

Bây giờ mỗi lần nhớ lại, mình vẫn nghe vang vọng đâu đó tiếng gọi nhau í ới: “Ra nhảy lò cò nè!”. Trò chơi giản dị, nhưng gói trọn cả một thời tuổi thơ nghịch ngợm, hồn nhiên. 

Đôi khi, chỉ một khoảnh khắc tuổi thơ thôi cũng đủ khiến ta mỉm cười cả ngày. Còn bạn thì sao? Có kỷ niệm nào luôn khiến tim bạn ấm lại mỗi khi nhớ về? Kể cho Thư viện nghe với nhen!

------

Nội dung: Gia Hân

Hình ảnh: Phương Khanh - Xuân Thảo - Gia Hân
 
THỎ THẺ CHUYỆN TUỔI THƠ _ TẬP 2

Tin liên quan

Thỏ thẻ chuyện tuổi thơ: Tập 3 - Hồi đó tụi nhỏ trong xóm tui chơi nhảy nụ

Hồi đó xóm tui nghèo, đâu có ai chơi điện thoại, tại khá lắm thì trong nhà mới có cái điện thoại bàn, rặt nghe và gọi. Ở đâu cuối xóm có nhà nào khá thêm chút nữa, được thêm cái tivi đen trắng, lâu lâu có chương trình gì thì cả xóm xúm qua coi ké, coi xong rồi về, mà chương trình cho thiếu nhi thì cũng không có, thành ra thú vui thuở lội ao tắm đìa của con nít thời đó là canh chiều tới, ngủ trưa dậy chưa kịp rửa mặt đã cong giò xúm xít xin ba má đi chơi.
Xem chi tiết

Thỏ thẻ chuyện tuổi thơ: Tập 1 - Hồi đó đâu biết sợ là gì

Lúc nhỏ mình quậy lắm, con gái mà toàn chơi chung với con trai. Cả ngày chỉ cười với chơi mà giờ lớn rồi nghĩ lại còn tự hỏi: “Sao hồi đó người nhỏ xíu mà chịu chơi dữ vậy không biết?”
Xem chi tiết

Trò chơi dân gian: Ngày thơ mơ lớn - Nay lớn mơ thơ

“Khi còn nhỏ, ta thường mong mình sớm trở thành người lớn, ta muốn bước ngay vào thế giới mênh mông đó cùng với những quyền vô hạn định. Nhưng, sự thật đắng cay mà chúng ta phải đối mặt là gì? Không ai có thể cưỡng lại thời gian.” (Trích: “Khoảnh khắc nào thơ dại bỏ ta đi” - Nếu biết trăm năm là hữu hạn, Phạm Lữ Ân).
Xem chi tiết