Loading...
Thứ Sáu, 22/8/2025

Thỏ thẻ chuyện tuổi thơ: Tập 3 - Hồi đó tụi nhỏ trong xóm tui chơi nhảy nụ

Hồi đó xóm tui nghèo, đâu có ai chơi điện thoại, tại khá lắm thì trong nhà mới có cái điện thoại bàn, rặt nghe và gọi. Ở đâu cuối xóm có nhà nào khá thêm chút nữa, được thêm cái tivi đen trắng, lâu lâu có chương trình gì thì cả xóm xúm qua coi ké, coi xong rồi về, mà chương trình cho thiếu nhi thì cũng không có, thành ra thú vui thuở lội ao tắm đìa của con nít thời đó là canh chiều tới, ngủ trưa dậy chưa kịp rửa mặt đã cong giò xúm xít xin ba má đi chơi.

Hầu như xóm nào đông đông người cũng có cái khu đất dành riêng cho tụi nó. Nói dành riêng vậy chứ khu đó người ta hay để dành xây này xây kia, mà chưa có xây, nên tụi nhỏ tranh thủ xài đỡ. Chừng mặt trời dịu dịu lại là từ đầu xóm tới cuối xóm nghe tụi con nít í ới hò nhau: 

“Hẹn ngoài đầu xóm nghen Dẻ, ráng xin ba má ra chơi với tụi tui nghen” 

Một trong những trò tui nhớ nhất… là nhảy nụ. Có nơi gọi là nhảy chồng cao, có chỗ thì kêu đi chợ về chợ, vì cứ nhảy tới nhảy lui qua “cổng” như các bà, các mẹ, các chị đi chợ về ngang ngõ.

Hai người Trồng nụ trồng hoa sẽ ngồi đối diện nhau, giơ một chân ra trước. Bàn chân chạm vào nhau và dựng lên. Chân còn lại co lại. Tư thế này được gọi là Cây. 

Mỗi vòng chơi là một lần cái "cây" đó cao hơn chút, khó hơn chút. Tụi nhỏ hồi xưa đâu có sợ, nhảy càng cao càng khoái, lỡ vấp té thì cười ha hả, phủi quần đứng lên nhảy lại. Mỗi lần nhảy qua, thì miệng phải kèm theo câu “khẩu hiệu” của màn đó: 

Đi chợ/ về chợ (chưa đưa chân)

Đi canh một/ về canh một (đưa một bàn chân)

Đi canh hai/ về canh hai (chồng thêm một chân, là hai bàn chân)

Có hôm đứa nhảy hụt, xụi lơ cái mông xuống đất, mấy đứa còn lại lăn ra cười. Vậy mà không ai khóc, không ai giận.

Mà đâu phải chơi một lần là chán. Hôm nay chơi, mai lại chơi nữa. Trò đơn giản vậy mà kết tình, kết bạn, kết luôn cả tuổi thơ.

Ngày xưa đâu có tấm hình nào ghi lại, mà mỗi lần nhớ tới là miệng bất giác cười toe, như sống lại khoảng trời tuổi thơ, đứng giữa sân nghe tiếng gà gáy chó sủa, hít lại mùi cơm chiều má mới nấu xong, chuẩn bị ra kiếm đám con về tắm rửa ăn cơm và nụ cười hồn nhiên chẳng lo mai này.

------

Nội dung: Phương Khanh
Hình ảnh: Phương Khanh - Xuân Thảo - Bảo Trân
 
THỎ THẺ CHUYỆN TUỔI THƠ _ TẬP 3

Tin liên quan

Thỏ thẻ chuyện tuổi thơ: Tập 2 - Trò chơi của những trái tim nhỏ

Khi nhắc về tuổi thơ, thay vì nhớ đến những chương trình truyền hình hay những quyển truyện tranh mượn vội ở hiệu sách, mình sẽ nhớ đến khoảng sân nhỏ trước nhà và những khoảnh khắc nô đùa cùng lũ trẻ hàng xóm hơn. Nhảy dây, ô ăn quan, cá sấu lên bờ,... vô vàn trò chơi, nhưng có lẽ, nhảy lò cò mới là trò chơi để lại trong mình nhiều kỉ niệm khó quên nhất.
Xem chi tiết

Thỏ thẻ chuyện tuổi thơ: Tập 1 - Hồi đó đâu biết sợ là gì

Lúc nhỏ mình quậy lắm, con gái mà toàn chơi chung với con trai. Cả ngày chỉ cười với chơi mà giờ lớn rồi nghĩ lại còn tự hỏi: “Sao hồi đó người nhỏ xíu mà chịu chơi dữ vậy không biết?”
Xem chi tiết

Trò chơi dân gian: Ngày thơ mơ lớn - Nay lớn mơ thơ

“Khi còn nhỏ, ta thường mong mình sớm trở thành người lớn, ta muốn bước ngay vào thế giới mênh mông đó cùng với những quyền vô hạn định. Nhưng, sự thật đắng cay mà chúng ta phải đối mặt là gì? Không ai có thể cưỡng lại thời gian.” (Trích: “Khoảnh khắc nào thơ dại bỏ ta đi” - Nếu biết trăm năm là hữu hạn, Phạm Lữ Ân).
Xem chi tiết